Đăng trong A Lệnh phóng tác

[A Lệnh] Cô nương A Hoa xin nhớ giảm cân!

Lam Vong Cơ siêu siêu vẹo vẹo đi trên phố lớn, đụng này đụng nọ, cứ như đứa trẻ lần đầu được ra ngoài chơi, háo hức táy máy cái này cái kia. Ngụy Vô Tiện vừa chạy theo, trong lòng vừa âm thầm ôm trán bày tỏ sự bất lực.

Bỗng nhiên, y dừng lại trước một sạp phấn son, kéo tay áo một vị cô nương khiến người ta kêu lên thảng thốt. Cũng may cô nương này sau phút bối rối nhìn lại dung nhan người kéo tay mình, cũng không kêu nữa, chỉ có lấy khăn tay che miệng cười khúc khích. Đọc tiếp “[A Lệnh] Cô nương A Hoa xin nhớ giảm cân!”

Đăng trong A Lệnh phóng tác

[A Lệnh] “Nhìn ta.”

Ta nhìn Vân Thâm Bất Chi Xứ chìm trong biển lửa, tay cầm một bình Thiên Tử Tiếu chốc giơ lên đổ vào vòm họng, chốc lại cười to nghe như thỏa mãn lắm. Là bộ dạng của một nữ ma đầu thứ thiệt. Dẫu sắc vóc đẹp đẽ thanh tao, gió thổi tóc lay đẹp như mộng ước, thì cũng không đủ níu lại được cái nhìn tốt đẹp của mấy đệ tử của Lam gia. Giờ đây trong đôi mắt họ đã không còn là nét cười si mê như trước, mà chỉ còn oán hận ngút trời và sợ hãi không thôi. Đọc tiếp “[A Lệnh] “Nhìn ta.””