Cuốn sách đầu tiên của Nho Xanh mà mình đọc trọn vẹn kể từ mùa xuân 2018. Sau một khoảng thời gian chểnh mảng cả về việc đọc và hóng tin sách, lần đầu mình để ý đến sự tồn tại của nó là khi đọc lá thư tháng Tư của Nho Xanh gửi. Mình chọn được em nó trong danh sách đề xuất, trộm nghĩ sẽ mua về đọc giải khuây, trộm nghĩ có lẽ sẽ hợp với mình, nhưng đã không lường trước những thứ mà chỉ với việc đọc lời giới thiệu là không thể biết được.
Cuốn sách rất mỏng, còn chưa đến 150 trang, và không chia chương, chỉ “chuyển cảnh” bằng cách thêm vài lần “enter”. Có vài vấn đề về trình bày văn bản mà mình thấy hơi khó hiểu (mình không nhớ là Nhã Nam nào giờ trình bày kiểu thế), nhưng đây không phải vấn đề chính. Đọc tiếp “Cô nàng cửa hàng tiện ích – “Sức trẻ””